POV SEMPAIMorinaga y yo estábamos muy cansados. Él se encontraba como  dịch - POV SEMPAIMorinaga y yo estábamos muy cansados. Él se encontraba como  Việt làm thế nào để nói

POV SEMPAIMorinaga y yo estábamos m

POV SEMPAI

Morinaga y yo estábamos muy cansados. Él se encontraba como siempre después del sexo... encima de mí besándome hasta que nos quedáramos dormidos, mientras que yo enrollé mis manos a su espalda, pues involuntariamente necesitaba abrazarlo. Le acaricié a lo largo de la espalda, pero dejándome llevar por el beso... no me di cuenta cuando mi mano bajó de más y toqué algo que jamás había tocado en Morinaga y...

-¡SUÉLTAME NO ME TOQUEEEEES!- gritó con odio y miedo, bajándose de encima y cayendo boca arriba a mi costado.

-¿MORINAGA, QUÉ TE PASA?- me asusté arrodillándome en la cama para mirarlo.

-NO ME VUELVAS A TOCAR AHÍ ¿ME OÍSTE?- su mirada... estaba llena de odio.

Pero... qué... qué acaba de pasar. Cómo es que Morinaga se atreve a hablarme en ese tono tan... horrible... tan lleno de ira... dolor. Y esos ojos... tienen una mirada de odio y a la vez de miedo. ¿Qué te pasa, Morinaga? Tú nunca habías reaccionado así después del sexo, me pregunté en mi mente.

Me quedé perplejo, inmóvil, boquiabierto arrodillado en la cama, mirándolo a los ojos. Morinaga estaba bocarriba echado en la cama y alejándome de él con las manos; sin embargo, de un momento a otro... su ceño fruncido se fue para transformarse en una expresión de desesperación. Aquel Morinaga enojado y rencoroso, se convirtió en un Morinaga... débil y miedoso. De sus ojos brotaban lágrimas y me miró asustado, reaccionando rápidamente. Cogió la sábana y se envolvió totalmente que se quedó en posición fetal, dándome la espalda. Morinaga empezó a temblar y a llorar. No podía verlo porque se había cubierto hasta el rostro. ¡Qué rayos le pasa... no comprendo su reacción!

Mi paciencia estaba llegando a su límite. Morinaga se esconde, no me quiere hablar, y encima reacciona de una manera extraña. Agarré la sábana y empecé a arranchársela, el también puso fuerza para evitar que se la quitara y lo vea al rostro. Estábamos forcejeando estúpidamente...

-¡Oe Morinaga! Ya déjate de estupideces y dime de una buena vez que mierda te pasa- no obtuve respuesta, mientras lo seguía forcejeando –Morinaga... suelta esa maldita sábana. Oe... BAKA- aún sin respuesta hasta que me enojé en verdad –Morinaga... si no sueltas esa sábana en 3 segundos... juro que me enojaré contigo...- no me hizo caso –Voy a contar... 1... 2... y... 3-

Al momento de decir "3", Morinaga había soltado la sábana haciendo que yo me fuera para atrás, pues yo sí estaba jalando duro. Apenas se soltó y yo me derribé accidentalmente, salió corriendo del cuarto totalmente desnudo y escuché el portazo del baño así que supuse que ahora el muy baka se había escondido ahí.

¡PERO QUÉ RAYOS LE PASA...! ESTÁ ACTUANDO COMO UN COMPLETO INMADURO. SI HAY ALGO QUE LO MOLESTA ENTOCES POR QUÉ NO ME LO DICE DEFRENTE.

Me estaba enojando... ya me había cansado de esta actitud de Morinaga. Ya no es un adolescente y menos un niño para estarse comportando así. Ya es un HOMBRE... que salga de ese maldito baño a dar la cara.

Agarré mi ropa interior y me la puse, al igual que mi pantalón de pijama y fui directo al baño. Forcejeé la manija, la cual estaba en pestillo y empecé a golpear la puerta...

-Morinaga... sal de ahí en ESTE INSTANTE- sin respuesta –MORINAGA... TE ESTOY HABLANDO MALDITA SEA...- rugí –ABRE LA MALDITA PUERTA- nada, tanto que pegué el oído y tampoco logré escuchar –Escúchame bien Tetsuhiro Morinaga... no sé qué rayos te pasó. Si hice algo que no te gustara, pues lo lamento... no era mi intención, pero por lo menos dímelo a la cara ¿no?- ni con eso se atrevió a responder –Es todo. SI NO ABRES ESA MALDITA PUERTA EN ESTE MOMENTO... LA VOY A DERRIBAR Y DESPUÉS DE ESO JURO QUE...- no terminé de hablar, pues Morinaga había abierto la puerta.

Estábamos frente a frente. Morinaga se había envuelto de la cintura para abajo con una toalla de baño; sin embargo, eso era lo que menos importaba, pues al verlo a la cara... me di cuenta que había llorado y estaba con la mirada aterrada; además... su cuerpo estaba... temblando...

-¿Mori... naga?- me sorprendí y me puse nervioso al verlo así –¿Morinaga?- era como si le hablara a la nada –¡Dime algo, baka!- insistí, pero en ese momento Morinaga se había recostado sobre el arco de la puerta del baño y se deslizó hasta el suelo como si de un cadáver se tratara –MORINAGA... OE MORINAGA...- me asusté -¿ESTÁS BIEN? ¿QUÉ TE PASA?-

Él había caído sentado, y yo me agaché para saber de una maldita vez que le había pasado. Intenté verlo a los ojos, pero estaba tan cabizbajo que no lo lograba. Lo llamé un par de veces más y me di cuenta que de su rostro caían lágrimas. Rápidamente, Morinaga se tapó la cara con las dos manos y comenzó a soltar pequeños gemidos de llanto...

-Per... perdón, Sempai. No... no quería que me vieras... así- su respiración estaba algo entrecortado.

-¿Por qué actúas tan raro, baka? Dime qué te pasa-

-Es que... es que...- balbuceaba –No puedo... no puedo decírtelo-

-¿Por qué no?-

-Me da... vergüenza-

-¿Vergüenza de qué, Morinaga?- intenté ser paciente –Lo hemos hecho mil veces... ¿y me vienes con "me da vergüenza"?- no me respondió –Déjate de tonterías y mírame-

-No...-

-¡Morinaga... mírame a los ojos!- lo obligué jaloneando sus manos y dejando su rostro al descubierto –Baka... ¿por qué llorar así?-

-Lo... lo siento, Sempai. No quería preocuparte...- se abrazó asimismo, temblando.

-¿Pero por qué lloras? ¿Por qué reaccionaste así tan misteriosamente?- me arrodillé en el suelo acomodándome para estar a su altura.

-No lo entenderías, Sempai-

-¿Y cómo pretendes que lo entienda si no me lo explicas?- quise hacerlo entrar en razón.

-De... de acuerdo...- habló con miedo –Tengo... tengo miedo que me toques... ahí-

-¿Dónde?-

-Ahí... abajo... cerca de mi entrada-

-Ah...- me sonrojé, pero intenté calmarme ya que esta conversación era seria –Bu... bueno...- balbuceé –En primer lugar... yo no tenía intenciones de agarrar por ahí. En segundo lugar... fue un accidente. Y en tercer lugar... si así fuera... ¿cuál es el problema? ¿No eres tú quién siempre me toca ahí? ¿Por qué yo no puedo?-

-Es que... NO ME GUSTA, SEMPAI-

-No me grites, Morinaga-

-Lo siento... es que... me pongo nervioso... me asusto... es algo que no quiero recordar-

-¿Recordar? ¿De qué hablas?-

-Sempai... me... me da pánico que me toques ahí porque... yo... yo...- sus ojos se llenaron de lágrimas nuevamente –Yo... aún... aún no he olvidado lo que me hizo el otaku- reventó en llanto.

-Mori... naga- me sorprendí, pues nunca me imaginé de que se tratara de eso.

-Desde que el otaku me violó... yo... yo tengo miedo de algún acercamiento o rose cerca de mi trasero...- se agarró la cabeza como si quisiera arrancarse el cabello –NO PUEDO QUITARMELO DE LA CABEZA- se alteró.

-Cálmate, Morinaga...- le sostuve sus propias manos para que dejara de jalarse el pelo –No es razón para ponerse así-

-¿Qué no es razón?- Morinaga se soltó de mi agarré y me miró enojado –¿Qué no es razón, dices? CÓMO PUEDES DECIR QUE NO ES RAZÓN SUFICIENTE PARA ALTERARME-

-Morinaga...-

-¡SEMPAI! EL OTAKU ME VIOLÓ... ¿NO LO ENTIENDES?-

-¿Y ESO QUÉ? FUE HACE MUCHO, BAKA... YA SUPÉRALO-

-¡NO PUEDO! NO ES TAN FÁCIL SUPERAR UNA VIOLACIÓN, UN ABUSO SEXUAL-

-YO SÍ SUPERÉ EL HECHO QUE TÚ ME VIOLARAS- me alteré -¿O acaso ya olvidaste lo que me hiciste?-

-Cómo puedes sacármelo en cara en un momento como este- nuevamente reventó el llanto.

-No te lo estoy sacando en cara, idiota. Solo estoy demostrándote que cosas como esas sí pueden superarse... olvidarse...-

-¿Así?- se ofendió –Entonces SI EL PROFESOR MIYOSHI TE HUBIERA VIOLADO... ¿TAMBIÉN LO HUBIERAS SUPERADO?- me cuestionó –DIME SEMPAI ¿LO HUBIERAS SUPERADO? ¿LO HUBIERAS OLVIDADO?-
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
POV SEMPAIMorinaga và tôi đã rất mệt mỏi. Ông là luôn luôn sau khi quan hệ tình dục... trên đầu trang của tôi hôn tôi cho đến khi chúng tôi rời ngủ, trong khi tôi vết thương bàn tay của tôi đằng sau lưng, như không tự nguyện cô cần thiết để ôm anh ta. Tôi vuốt ve nó dọc theo phía sau, nhưng để lại cho tôi để đi cho những nụ hôn... tôi đã không nhận ra khi bàn tay của tôi giảm hơn và chạm vào cái gì đó đã không bao giờ chơi ở Morinaga và...-Hãy để tôi đi TOQUEEEEES không phải tôi!-hét lên với hận thù và sợ hãi, ngã hơn và rơi trở lại xuống bên cạnh tôi.-Làm MORINAGA, QUÉ TE PASA? - tôi đã sợ hãi tôi quỳ trên giường để xem nó.-KHÔNG ME một lần nữa để chơi ở đó nào ME OISTE? - đôi mắt của mình... đã được lấp đầy với hận thù.Nhưng... những gì... những gì vừa xảy ra. Nó là như Morinaga đó dám nói chuyện với tôi trong đó giai điệu... khủng khiếp... vì vậy đầy đủ của sự tức giận... đau. Và đôi mắt... có một cái nhìn của ghét và sợ cùng một lúc. Bạn những gì, Morinaga? Bạn không bao giờ có phản ứng vì vậy sau khi quan hệ tình dục, tôi hỏi bản thân mình trong tâm trí của tôi.Tôi đã được perplexed, bất động, không nói nên lời quỳ xuống trên giường, nhìn anh ta trong mắt. Morinaga được ném vào giường mặt lên và di chuyển tôi từ nó với hai bàn tay; Tuy nhiên, một thời điểm khác... cô nhăn còn lại để trở thành một biểu hiện của tuyệt vọng. Những gì tức giận và đầy thù hận, Morinaga đã trở thành một Morinaga... yếu và sợ hãi. Nước mắt mắt của bà chảy và ông nhìn tôi giật mình, phản ứng nhanh chóng. Ông lấy tấm và bọc mình hoàn toàn mà vẫn ở vị trí bào thai, đem lại cho tôi trở lại. Morinaga bắt đầu lắc và khóc. Ông không thể nhìn thấy nó bởi vì nó đã bảo hiểm vào mặt. Những gì tia xảy ra... không hiểu phản ứng của mình!Kiên nhẫn của tôi đã đạt đến giới hạn của nó. Morinaga ẩn, tôi không muốn nói về, và hơn phản ứng một cách kỳ lạ. Tôi nắm lấy tấm và bắt đầu arranchar nó, cũng cho thấy sức mạnh để ngăn chặn loại bỏ nó và xem nó vào mặt. Chúng tôi đã tussling stupidly...-Oe Morinaga! Bởi vì quên bullshit và cho tôi biết khi điều đó xảy ra bạn shit - không nhận được phản ứng, trong khi nó vẫn còn tussling anh ta - Morinaga... mất xavan chết tiệt đó. OE... BAKA-vẫn còn không có phản ứng cho đến khi nhận được tức giận tôi thực sự - Morinaga... nếu không mất tờ này trong 3 giây... tôi thề tôi enojaré với bạn...-bỏ qua tôi - tôi sẽ nói... 1... 2... và... 3-Lúc đó nói "3", Morinaga đã giảm xuống Savannah làm cho tôi tôi đã trở lại, kể từ khi tôi đã có kéo cứng. Nó chỉ giảm xuống và tôi tôi derribé vô tình, vội vàng ra khỏi phòng hoàn toàn nude và tôi nghe nói cửa màn hình của phòng tắm, vì vậy tôi figured mà bây giờ baka rất có thể có.NHƯNG TIA NÓ XẢY RA...! NÓ HÀNH ĐỘNG NHƯ A HOÀN THÀNH CHƯA TRƯỞNG THÀNH. NẾU CÓ ĐIỀU GÌ MÀ NÓ PHIỀN SAU ĐÓ TẠI SAO KHÔNG TÔI NÓ NÓI VỚI NHAU.Ông bắt nạt tôi... vì tôi đã mệt mỏi của Thái độ này của Morinaga. Không còn là một thiếu niên và ít hơn một đứa trẻ để có hành vi như vậy. Nó là một người đàn ông... để lại mà phải đối mặt cái phòng tắm.Tôi nắm lấy đồ lót của tôi và đặt trên nó, giống như quần pajama của tôi và đã đi trực tiếp đến phòng tắm. Forcejeé xử lý, mà là trong nắm bắt và bắt đầu đập cửa...-Morinaga... muối có tại thời điểm này - không có phản ứng - MORINAGA... Tôi đang nói về CURSED...-tôi rugí - mở cửa chết tiệt - không có gì, rất nhiều mà tôi nhấn tai và cũng quản lý để nghe - nghe tốt Tetsuhiro Morinaga... không biết những gì Ray đã xảy ra với bạn. Nếu tôi đã làm một cái gì đó phải không, sau đó tôi xin lỗi... nó không phải là ý định của tôi, nhưng ít nói với tôi mặt ngay?- hoặc với mà dám trả lời - là tất cả mọi thứ. NẾU KHÔNG MỞ CÁNH CỬA CHẾT TIỆT ĐÓ VÀO THỜI GIAN NÀY... THE tôi sẽ phá vỡ xuống và sau đó tôi thề đó...-không tôi kết thúc nói chuyện, bởi vì Morinaga đã mở cửa.Estábamos frente a frente. Morinaga se había envuelto de la cintura para abajo con una toalla de baño; sin embargo, eso era lo que menos importaba, pues al verlo a la cara... me di cuenta que había llorado y estaba con la mirada aterrada; además... su cuerpo estaba... temblando...-¿Mori... naga?- me sorprendí y me puse nervioso al verlo así –¿Morinaga?- era como si le hablara a la nada –¡Dime algo, baka!- insistí, pero en ese momento Morinaga se había recostado sobre el arco de la puerta del baño y se deslizó hasta el suelo como si de un cadáver se tratara –MORINAGA... OE MORINAGA...- me asusté -¿ESTÁS BIEN? ¿QUÉ TE PASA?-Él había caído sentado, y yo me agaché para saber de una maldita vez que le había pasado. Intenté verlo a los ojos, pero estaba tan cabizbajo que no lo lograba. Lo llamé un par de veces más y me di cuenta que de su rostro caían lágrimas. Rápidamente, Morinaga se tapó la cara con las dos manos y comenzó a soltar pequeños gemidos de llanto...-Per... perdón, Sempai. No... no quería que me vieras... así- su respiración estaba algo entrecortado.-¿Por qué actúas tan raro, baka? Dime qué te pasa--Es que... es que...- balbuceaba –No puedo... no puedo decírtelo--¿Por qué no?--Me da... vergüenza--¿Vergüenza de qué, Morinaga?- intenté ser paciente –Lo hemos hecho mil veces... ¿y me vienes con "me da vergüenza"?- no me respondió –Déjate de tonterías y mírame--No...--¡Morinaga... mírame a los ojos!- lo obligué jaloneando sus manos y dejando su rostro al descubierto –Baka... ¿por qué llorar así?--Lo... lo siento, Sempai. No quería preocuparte...- se abrazó asimismo, temblando.-¿Pero por qué lloras? ¿Por qué reaccionaste así tan misteriosamente?- me arrodillé en el suelo acomodándome para estar a su altura.-No lo entenderías, Sempai--¿Y cómo pretendes que lo entienda si no me lo explicas?- quise hacerlo entrar en razón.-De... de acuerdo...- habló con miedo –Tengo... tengo miedo que me toques... ahí--¿Dónde?--Ahí... abajo... cerca de mi entrada--Ah...- me sonrojé, pero intenté calmarme ya que esta conversación era seria –Bu... bueno...- balbuceé –En primer lugar... yo no tenía intenciones de agarrar por ahí. En segundo lugar... fue un accidente. Y en tercer lugar... si así fuera... ¿cuál es el problema? ¿No eres tú quién siempre me toca ahí? ¿Por qué yo no puedo?--Es que... NO ME GUSTA, SEMPAI--No me grites, Morinaga--Lo siento... es que... me pongo nervioso... me asusto... es algo que no quiero recordar--¿Recordar? ¿De qué hablas?--Sempai... me... me da pánico que me toques ahí porque... yo... yo...- sus ojos se llenaron de lágrimas nuevamente –Yo... aún... aún no he olvidado lo que me hizo el otaku- reventó en llanto.-Mori... naga- me sorprendí, pues nunca me imaginé de que se tratara de eso.-Desde que el otaku me violó... yo... yo tengo miedo de algún acercamiento o rose cerca de mi trasero...- se agarró la cabeza como si quisiera arrancarse el cabello –NO PUEDO QUITARMELO DE LA CABEZA- se alteró.-Cálmate, Morinaga...- le sostuve sus propias manos para que dejara de jalarse el pelo –No es razón para ponerse así--¿Qué no es razón?- Morinaga se soltó de mi agarré y me miró enojado –¿Qué no es razón, dices? CÓMO PUEDES DECIR QUE NO ES RAZÓN SUFICIENTE PARA ALTERARME--Morinaga...--¡SEMPAI! EL OTAKU ME VIOLÓ... ¿NO LO ENTIENDES?--¿Y ESO QUÉ? FUE HACE MUCHO, BAKA... YA SUPÉRALO--¡NO PUEDO! NO ES TAN FÁCIL SUPERAR UNA VIOLACIÓN, UN ABUSO SEXUAL--YO SÍ SUPERÉ EL HECHO QUE TÚ ME VIOLARAS- me alteré -¿O acaso ya olvidaste lo que me hiciste?--Cómo puedes sacármelo en cara en un momento como este- nuevamente reventó el llanto.-No te lo estoy sacando en cara, idiota. Solo estoy demostrándote que cosas como esas sí pueden superarse... olvidarse...--¿Así?- se ofendió –Entonces SI EL PROFESOR MIYOSHI TE HUBIERA VIOLADO... ¿TAMBIÉN LO HUBIERAS SUPERADO?- me cuestionó –DIME SEMPAI ¿LO HUBIERAS SUPERADO? ¿LO HUBIERAS OLVIDADO?-
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
POV Sempai Morinaga và tôi đều rất mệt mỏi. Ông là như mọi khi sau khi quan hệ tình dục ... hôn nhau trên tôi cho đến khi chúng tôi ở lại ngủ, trong khi tôi quấn tay tôi ra sau lưng, như ôm cần thiết không tự nguyện. Ông vuốt ve dọc theo phía sau, nhưng để lại cho tôi bằng những nụ hôn ... Tôi đã không nhận ra khi bàn tay của tôi đã giảm hơn và chạm vào một cái gì đó mà chưa bao giờ chơi trong Morinaga và ... Hãy đi TOQUEEEEES NOT ME - khóc . với hận thù và sợ hãi, xuống lưng và ngã xuống bên cạnh tôi -¿MORINAGA, có gì sai - Tôi đã sợ hãi quỳ trên giường để đối mặt với anh. "Tôi không chơi ở đó một lần nữa bạn có nghe thấy tôi? - Đôi mắt của anh .. . Đó là đầy thù hận. Nhưng ... những gì ... những gì vừa xảy ra. Làm thế nào nó là Morinaga dám nói trong giọng điệu như vậy ... khủng khiếp ... đầy giận dữ ... đau. Và đôi mắt ấy ... có một cái nhìn của hận thù và sợ hãi nữa. Morinaga gì sai,? Bạn đã bao giờ phản ứng tốt sau khi quan hệ tình dục, tôi tự hỏi trong tâm trí của tôi. Tôi bị lúng túng, bất động, không nói nên lời quỳ trên giường, nhìn chằm chằm vào đôi mắt của mình. Morinaga đã nằm úp mặt trên giường và ra khỏi anh ta với tay của bạn; Tuy nhiên, theo thời gian ... cái cau mày của mình là trở thành một biểu hiện của sự tuyệt vọng. Một tức giận và phẫn uất, Morinaga Morinaga đã trở thành một ... yếu đuối và sợ hãi. Nước mắt trào ra trong mắt cô ấy nhìn tôi sợ hãi, phản ứng một cách nhanh chóng. Ông lấy tờ và đã hoàn toàn được bọc trong một bào thai, quay lưng lại với tôi. Morinaga bắt đầu run rẩy và khóc than. Tôi không thể nhìn thấy anh vì anh đã bao che khuôn mặt của mình. Có gì sai ... Tôi không hiểu phản ứng của bạn! Của địa ngục kiên nhẫn của tôi đã đạt đến giới hạn của nó. Morinaga giấu, tôi sẽ không nói chuyện, và ở trên phản ứng kỳ lạ. Tôi giật lấy tờ và bắt đầu arranchársela, cũng đưa sức mạnh để ngăn chặn sự cất cánh và nhìn thấy khuôn mặt. Chúng tôi đã đấu tranh một cách ngớ ngẩn ... -¡Oe Morinaga! Và Cắt crap và nói với tôi một lần và cho tất cả những gì shit bạn đã không có phản ứng qua, trong khi vẫn phải vật lộn -Morinaga ... mà tờ chết tiệt lỏng. Oe BAKA- chưa được trả lời ... cho đến khi tôi thực sự đã rất tức giận ... nếu không bị lỏng -Morinaga rằng tờ trong ba giây ... Tôi thề là tôi nổi giận với bạn ...- lờ tôi đi tôi sẽ nói .. . 1 ... 2 ... 3 ... và thời gian để nói "3", Morinaga đã đánh rơi tấm làm tôi quay trở lại, có bởi vì tôi đã kéo mạnh. Chỉ được phát hành và tôi vô tình bỏ anh, chạy ra khỏi căn phòng hoàn toàn trần truồng và tôi nghe tiếng cửa phòng tắm đóng cửa vì vậy tôi đã tìm bây giờ rất Baka đã ẩn ở đó. NHƯNG GÌ XẢY RA ... LIGHTNING! Ông là hành động như một ĐẦY ĐỦ chưa trưởng thành. Nếu bất cứ điều gì phiền entoces TẠI SAO KHÔNG TELL ME defrente. Tôi đã giận dữ ... và đã có cho tôi mệt mỏi của thái độ này Morinaga. Nó không còn là một thiếu niên và một đứa trẻ ít hành xử estarse tốt. Đó là một người đàn ông ... bạn để lại rằng phòng tắm chết tiệt để đứng dậy. Tôi nắm lấy quần lót của tôi và đặt nó, giống như quần pajama của tôi và đã đi thẳng vào phòng tắm. Tôi đấu tranh xử lý, mà là trong chốt và bắt đầu đập mạnh vào cửa ... -Morinaga ... ra khỏi đó trong -MORINAGA chưa được trả lời của thời điểm này ... Damn tôi đang nói gầm lên ...- Mở cửa gì Damn, tôi đặt tai tôi trong khi tôi quản lý để nghe cũng không Tetsuhiro Morinaga Nghe tôi ... Tôi không biết cái quái gì xảy ra với bạn. Nếu tôi đã làm một cái gì đó mà bạn không thích, sau đó tôi xin lỗi ... nó không phải là ý định của tôi, nhưng ít nhất là cho tôi vào mặt bên phải -? Và với điều đó dám trả lời Đó là tất cả mọi thứ. YES NO Damn mở cửa ngay bây giờ ... Tôi sẽ phá vỡ và sau đó tôi thề ...- hãy để một mình hoàn thành, như Morinaga đã mở cửa. Chúng tôi đã mặt đối mặt. Morinaga đã quấn từ thắt lưng trở xuống với một chiếc khăn tắm; Tuy nhiên, đó là điều quan trọng ít hơn vì phải đối mặt với anh ta ... Tôi nhận ra rằng tôi đã khóc và đã sống với đôi mắt sợ hãi; cũng ... cơ thể cô run lên ... ... ... -¿Mori naga - Tôi ngạc nhiên và tôi đã rất lo lắng khi thấy -¿Morinaga - đó là, nếu như nói không có gì Hãy nói cho tôi một cái gì đó, Baka - tôi khẳng định, nhưng sau đó Morinaga đã dựa trên các cung của cánh cửa phòng tắm và trượt xuống mặt đất giống như một xác chết ... OE Morinaga -MORINAGA là ...- Bạn làm tôi sợ OK? Có chuyện gì vậy? - Ông ngồi xuống, và tôi cúi xuống để xem địa ngục ra khỏi những gì đã xảy ra. Tôi cố gắng nhìn vào mắt anh, nhưng anh đã rất bỡ ngỡ rằng không thể. Tôi gọi một vài lần và tôi nhận ra rằng nước mắt đã chảy từ khuôn mặt của mình. Nhanh chóng, mặt bằng cả hai tay Morinaga và bao phủ những tiếng rên rỉ nhỏ của cô bắt đầu thả khóc ... -Per ... xin lỗi, Sempai. Không ... không ... Tôi muốn bạn xem ASI- hơi thở của mình đã phần nào hay thay đổi. Tại sao bạn hành động kì lạ, baka? Nói cho tôi biết những gì là quá khứ là ... Nó mà ...- lẩm bẩm: "Tôi không thể ... Tôi không thể decírtelo- Tại sao không? -" Tôi cho ... xấu hổ -¿Vergüenza gì, Morinaga - Tôi cố gắng kiên nhẫn, như chúng ta đã làm được một ngàn lần ... và đến với tôi "Tôi xấu hổ" - Tôi không trả lời vô nghĩa Dừng lại và nhìn tôi ...- Không ... nhìn tôi -¡Morinaga mắt - buộc ông giật mạnh tay của mình và để lại khuôn mặt của mình phát hiện -Baka ... tại sao thương tiếc như vậy - 'm ... xin lỗi, Sempai. Không muốn phải lo lắng ...- ông cũng đã được chấp nhận, run rẩy. Nhưng tại sao em lại khóc? Tại sao phản ứng như vậy là bí ẩn - Tôi quỳ trên mặt đất để được giải quyết xuống để chiều cao của mình. No'd hiểu, Sempai- 'Làm thế nào giả vờ bạn hiểu nếu bạn không nói với tôi? - Tôi muốn lý do. - Từ ... theo ...- sợ tôi đã nói chuyện với ... tôi sợ chạm vào tôi ... there- đâu - "Có ... xuống ... gần ngưỡng cửa của tôi Ah. ..- Tôi đỏ mặt, nhưng tôi cố gắng bình tĩnh như chuyện này là Bu nghiêm trọng ... cũng ...- lắp bắp -Trước hết ... Tôi không có ý định lấy xung quanh. Thứ hai ... đó là một tai nạn. Và thứ ba ... nếu như vậy ... vấn đề là gì? Không phải là bạn, người luôn làm cho tôi không? Tại sao tôi không thể - Chính là ... Tôi KHÔNG THÍCH, SEMPAI- 'Tôi la lên, Morinaga-' m xin lỗi ... là ... tôi bị thần kinh ... Tôi sợ lắm ... được một cái gì đó tôi không muốn remember- -¿Recordar? Bạn đang nói gì - -Sempai ... tôi ... tôi hoảng sợ chạm vào tôi ở đó bởi vì ... tôi ... tôi ...- mắt đầy nước mắt một lần nữa tôi ... chưa .. . Tôi đã không quên những gì làm cho tôi bật khóc Otaku-. -Mori ... naga- đã rất ngạc nhiên, bởi vì tôi không bao giờ tưởng tượng rằng nó là thế. Kể từ khi các otaku cưỡng hiếp tôi ... tôi .. . Tôi có nỗi sợ hãi của cách tiếp cận bất kỳ hoặc tăng gần mông của tôi ...- nắm lấy đầu mình như muốn kéo tóc cô -Không tôi có thể lấy nó ra khỏi đầu mình đã bị thay đổi. Hãy bình tĩnh, Morinaga ...- tôi đã tổ chức riêng của bạn tay để ngăn chặn anh ta kéo tóc của mình là Không có lý do để có được ASI- gì là không đúng - đã được phát Morinaga túm lấy tôi và nhìn tôi giận dữ 'gì sai, bạn nói không? LÀM THẾ NÀO BẠN CÓ THỂ NÓI LÀ KHÔNG lý do đủ để ALTERARME- -Morinaga ...- -¡SEMPAI! Otaku cưỡng hiếp tôi ... không hiểu - "Và những gì? WS DÀI AGO, Baka VÀ SUPÉRALO- ... 'Tôi có thể! Không phải là quá dễ dàng để vượt qua một vụ hãm hiếp, lạm dụng tình dục Một -Tôi vượt CÓ BẠN MADE tôi rằng tôi VIOLARAS- thay đổi 'Hoặc có lẽ bạn quên những gì bạn đã làm - -Làm thế nào có thể có được nó ra vào mặt tại một thời điểm như this- lại ông vỡ khóc. Không có tôi sẽ đưa em vào mặt, thằng ngốc. Tôi chỉ cho bạn thấy rằng những điều như thế có thể được khắc phục ... vâng ...- quên 'Vì vậy, - Sau đó, hành vi phạm tội nếu giáo viên đã vi phạm Miyoshi ... BẠN CŨNG ĐÃ QUA - Hãy nói cho tôi hỏi tôi Sempai ¿ bạn đã QUA? Bạn đã có thể FORGOTTEN? -

































































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: