–Kanako prefirió no decir nada, se levantó y se acomodó el vestido de  dịch - –Kanako prefirió no decir nada, se levantó y se acomodó el vestido de  Việt làm thế nào để nói

–Kanako prefirió no decir nada, se

–Kanako prefirió no decir nada, se levantó y se acomodó el vestido de flores que tanto le gustaba y observo a Souichi mientras echaba algunas cosas a la maleta.

Antes de que saliera se aclaró la voz.

− ¿Solo iras por el seminario?

si−respondió Souichi con sequedad.

¿No iras a ver a Tomoe?

Souichi se colgó la maleta a la espalda.

−Tengo que−dijo apretando los dientes −ese pervertido de Kurokawa tiene que ser constantemente amenazado.

−Ay hermano−rio por lo bajo y paso a un lado de él, de reojo observo a su hermano, que no había cambiado ni un poco en su aspecto, respiro hondo e insistió− ¿y a…?

Sí, también iré a buscar a Morinaga.

Kanako salió corriendo del pasillo con una sonrisa. Sabía que ese era el primer paso, y se sentía orgullosa de que fuera su hermano quien lo daría.



El que su celular sonara después de salir del trabajo era extraño.

Repaso mentalmente lo que tenía que hacer, pero no había nada. Miyori debía estar en casa con Zahi, y el trabajo estaba terminado, en todo caso lo único que quedaba era regresar a la casa con ambas, pero no le apetecía. Se sentía diferente, desanimado por volver y dormir, no quería que el día se acabara.

Suspiro y después de pensarlo se aflojo la corbata. Dio vuelta en el primer semáforo hacia el lado contrario a su hogar.



Como si el tiempo estuviera jugando con sus nervios la semana se pasó en un abrir y cerrar de ojos. Maldijo por lo bajo y cerro la llave de la ducha, se sentía fatal ¿Cómo se había metido en eso? Mei, esa tipa era la culpable, tenía ganas de solo cerrar los ojos y esperar a que el vuelo despegara sin él, pero no podía, estaba comprometido a ir aunque solo fuera una excusa, además le faltaban dos días para arrepentirse, no tenía que estar tan nervioso.

Con las palabras entre sus labios abrió la puerta. No se había acostumbrado al nuevo departamento, era una especie de cuarto de hotel barato, pero estar con Matsuda le daba pena, en algún momento se empezó a sentir como un parasito sin hacer nada, y hacer algo para solucionarlo no estaba en las opciones. Recordaba como Morinaga hacia que el departamento se viera impecable y que vivieran como seres humanos, tampoco es que ensuciara mucho, pero Matsuda ya era mayor, y el…un completo inútil, era la verdad, intentar hacer la cena fue fatal, y ni se diga de entenderle a la lavadora.

Se mordió los labios, estaba harto de contemplar el celular por horas y no decidirse. Solo tenía que tocar la pantalla y el celular haría el resto. Ya había tomado la decisión de ir a la maldita ciudad de los gays, el núcleo de la homosexualidad, ¿y a qué? Claro a buscar a un hombre. Aun no pisaba esa tierra infernal y su influencia homo ya le había afectado, ¿y si se volvía raro? Su mente divagó en pensamientos claramente estúpidos, pero que increíblemente en ese momento sonaban razonables.

Suspiro con la pantalla oscura y un terrible dolor de cabeza. Si no le pedía ayuda a isogai todo sería en vano. Iría a Estados unidos, sí. Pero no vería a Morinaga, además el seminario seria en un lugar específico y no se sentía con mucha suerte como para que coincidieran el estado, y menos la ciudad.

−Al diablo conmigo−exclamo fastidiado, enojado sin ninguna razón aparente, aun así no pudo evitar sentir como se le encogía el estómago cuando Isogai contesto−ah, Soy Souichi, creo que necesito que me ayudes.

Chasqueo los dientes, ese tipo jugaría con él, eso lo veía venir.

−Souichi pidiéndome un favor, pero espera ¿Es el mismo Souichi que yo conozco?−se burló canturreando cada frase, el sonido de una maldición al otro lado del teléfono hizo que soltara una carcajada−vamos a ver, ¿en que soy bueno?

Souichi rolo los ojos tratando de encontrar el consuelo en su interior, la excusa por la cual le llamaba justamente a él, y apretando los puños para tratar de calmarse.

−Iré a un seminario−paro en seco, el silencio no parecía significar nada para Isogai que solo se rasco la nariz y verifico que la llamada no se hubiese cortado−en Estados Unidos−todo cobro sentido, y una gran sonrisa se extendió por su rostro.

Hasta que hablas claro Souichi, pero no entiendo en qué lugar entro yo.

La mente de Souichi no encontraba que decir, y sus labios solo se secaban amenazando con sangrar si no dejaba de morderlos.

−Con un carajo ¿no puedes simplemente imaginártelo? ¿Para que más te llamaría si no es para que lo localices?

Isogai abrió los ojos con sorpresa.

– ¿Estás seguro Souichi?–su tono lo sorprendió, estaba confundido por no recibir un montón de burlas, en cambio todo se tornó a una conversación seria, ¿estaba seguro de querer ver a Morinaga? Si de eso no había duda, lo necesitaba. Ya se había hecho mucho daño al alejarlo, y ahora que todo se ponía en orden para verlo no iba a ignorar la oportunidad––no quiero ser pesimista, ¿pero crees que Morinaga querrá reencontrarse contigo?

Frunció el entrecejo, ¡claro que querrá hacerlo! ¿Cómo siquiera puede preguntarlo?

Pero no estaba tan seguro, se le hizo un nudo en el estómago al pensarlo de nuevo, ¿y si él era el único que quería arreglar las cosas? Quizá Morinaga siguió con su vida e inevitablemente cambio.

–¿Por qué lo dices?– tartamudeo un poco, apretó los puños y espero a que Isogai le diera una respuesta estúpida la cual ignorar, pero tardo en responder, obviamente Isogai quería decir las cosas con tacto, pero tenía que ser directo para que Souichi entendiera, y decidiera si cambiar de opinión o continuar.

–¿Hace cuánto tiempo que cortaron toda comunicación?–no espero a que Souichi respondiera y continuo–sé que ha sido difícil, pero tú fuiste el que lo desecho de tu vida, y al principio se te veía muy normal–su tono incomodo a Souichi que se debatía en colgarle de una vez por todas, pero siendo realista a quien más acudiría si no era a ese idiota–no digas que fue por apariencia, porque todos sabemos que hay algo entre ustedes o al menos que lo había, a excepción de tu padre, pero él es de mente abierta, te recibiría de la misma forma en que lo hizo con tu hermano y Kurokawa, no había nada que te impidiera aceptar su relación. Solo tu ego.

Souichi se quedó mudo. Apretó los puños y cerro con fuerza los ojos. Fue estúpido eso lo sabía, los momentos que había vivido con Morinaga eran como fantasmas siguiéndolo a todas partes, colándose en sus sueños, haciendo que anhelara verlo otra vez, sentir su calidez o solo escuchar su voz, realmente sentía que lo necesitaba.

–Tú no entiendes.

Isogai suspiro ¿Cuántas veces había tenido esta conversación? Ya estaba cansado de repetir las mismas palabras una y otra vez para que Souichi simplemente las ignorara.

–O quizá sí, solo que no te has puesto a pensar sobre mis sentimientos.

–Estupideces–verifico la hora y se recostó en el sillón, volteo a los lados buscando una caja de cigarrillos sin éxito, y como era costumbre se quedó viendo a la nada queriendo volver a la costumbre de solo pedir las cosas y no tener que buscarlas por sí mismo–¿Qué, ahora eres homosexual?

– ¡Aja!–acuso en tono bulón– ¡admites que eres gay!

– ¡Carajo! ¿Cuándo he dicho que soy un estúpido homosexual?–Souichi grito demasiado fuerte, y tan exaltado que se había puesto de pie–habla maldita sea.

–Acabas de preguntar si soy gay, entonces si lo relacionas con mis preguntas sobre tu relación quiere decir que en el fondo sabes que tu relación con Morinaga es romántica por lo tanto es homosexual.

–Toda esa mierda no tiene sentido.

–Lo que sea, lo admitiste. Yo me refería a que he estado enamorado y creo saber lo que se siente y que lo más importante es estar bien con esa persona, no buscar agradarle a todo el mundo–espero un poco para retomar el tema–y también es recibir y dar amor, lo que tu hiciste fue pisotear a ese pobre chico, nunca he estado con un hombre pero solo por el hecho de que sea hombre no significa que sus sentimientos sean de piedra o nada mas quiera sexo.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
-Kanako ưa thích để nói không có gì, Hoa hồng và Hoa ăn mà bạn thích rất nhiều đã được cung cấp chỗ ở và quan sát Souichi trong khi tôi mất một số điều để va li.Cho đến khi ông rời tiếng nói rõ ràng.− làm chỉ iras bởi Hội thảo?Souichi SI−respondio với khô.Không đi để xem Tomoe?Va li Souichi treo trở lại.−tengo que−dijo gritting của ông −ese răng sai đường của Kurokawa đã được liên tục bị đe dọa.−Ay hermano−rio bởi thấp và bước sang một bên, cái nhìn nghiêng để anh trai của ông, những người đã không thay đổi một chút vẻ bề ngoài của nó, hít thở sâu và insistio− và...?Có, tôi cũng sẽ xem xét cho Morinaga.Kanako vội vàng ra khỏi hội trường với một nụ cười. Tôi biết rằng đó là bước đầu tiên, và được tự hào rằng đó là anh trai của ông, những người sẽ cung cấp cho nó.…Điện thoại di động của bạn sẽ âm thanh sau khi rời khỏi công việc là lạ.Xem lại tinh thần những gì bạn đã làm, nhưng đã có không có gì. Miyori đã ở nhà với Zahi, và công việc đã được hoàn tất, dù sao trái điều duy nhất là để trở về nhà với cả hai, nhưng nó không. Nó cảm thấy khác nhau, để khuyến khích bởi quay trở lại và ngủ, không ngày hôm đó đã qua.Tôi thở dài và sau khi suy nghĩ nó sẽ nới lỏng tie của mình. Nó bật tại đèn giao thông đầu tiên đối với bên nhà.…Nếu như thời gian đã chơi với các dây thần kinh của mình trong tuần lễ chi tiêu trong một lấp lánh của một mắt. Ông nguyền rủa bởi thấp và cerro vòi sen vòi, cảm thấy nghiêm trọng như thế nào tôi đã nhận vào đó? Tiểu Muội, gà đó là thủ phạm, tôi muốn chỉ cần nhắm mắt lại và chờ đợi cho rằng chuyến bay cất cánh mà không có anh ta, nhưng không thể, ông đã cam kết đi ngay cả khi nó đã là chỉ là một lý do gì, cũng mất tích hai ngày để ăn năn, không phải là rất lo lắng.Với những từ ngữ giữa đôi môi của cô, cô đã mở cửa. Ông đã không trở thành quen với bộ phận mới, là một loại phòng khách sạn giá rẻ, nhưng với Matsuda làm cho anh ta có giá trị, cuối cùng đã bắt đầu cảm thấy giống như một ký sinh trùng mà không làm bất cứ điều gì, và làm một cái gì đó để sửa chữa nó đã không ở trong các tùy chọn. Ông nhớ Morinaga theo hướng mà tỉnh sẽ là hoàn hảo và người sống như con người, và cũng không nó vết nhiều, nhưng Matsuda là lớn hơn, và các... một sự lãng phí hoàn toàn là sự thật, cố gắng để làm cho bữa ăn tối là đáng sợ, và không phải đề cập đến sự hiểu biết nó để máy giặt.Bit là môi, nó có đủ điện thoại di động nầy cho giờ và không quyết định. Tôi chỉ phải chạm vào màn hình và điện thoại sẽ làm phần còn lại. Nó đã được quyết định để đi đến thành phố bị nguyền rủa của người đồng tính, đồng tính luyến ái, và những gì? Tất nhiên, để tìm một người đàn ông. Tuy nhiên, ông bước vào rằng địa ngục đất và homo ảnh hưởng của nó đã có ảnh hưởng đến anh ta, và nếu ông trở thành hiếm? Tâm trí của mình di chuyển trong suy nghĩ rõ ràng điên rồ, nhưng mà vô cùng lúc đó nghe có vẻ hợp lý.Tiếng thở dài với màn hình tối và đau đầu khủng khiếp. Nếu bạn không yêu cầu isogai giúp tất cả mọi thứ sẽ là vô ích. Tôi sẽ đi đến Hoa Kỳ, có. Nhưng nó sẽ không để Morinaga, ngoài ra hội thảo sẽ ở một vị trí cụ thể và không cảm thấy may mắn cho trùng bang và thành phố ít hơn.−Al ma quỷ conmigo−exclamo khó chịu, tức giận không có lý do rõ ràng, nhưng không thể giúp đỡ, nhưng cảm thấy nó giảm mạnh Dạ dày khi Isogai contesto−ah, Souichi, nghĩ rằng tôi cần giúp đỡ của bạn.Nhấp vào răng, như vậy sẽ chơi với anh ta, mà thấy nó đến.−Souichi yêu cầu cho một ưu tiên, nhưng chờ đợi là cùng một Souichi tôi biết? −se chế giễu ồn ào mỗi cụm từ, những âm thanh của một lời nguyền phía bên kia của điện thoại đã làm bạn thả một carcajada−vamos để xem, trong đó tôi là tốt?Souichi rolo mắt cố gắng tìm sự an ủi trong nội thất của nó, các lý do gì đó gọi là chính xác, và thắt chặt các còng để cố gắng bình tĩnh.−ire đến một seminario−paro khô, im lặng không có vẻ để có nghĩa là không có gì để Isogai mà tôi rasco chỉ mũi và xác minh rằng cuộc gọi có cortado−en kỳ Unidos−todo ý nghĩa bộ sưu tập, và lây lan một nụ cười lớn trên khuôn mặt của mình.Tôi đã nhập cho đến khi bạn nói chuyện Souichi rõ ràng, nhưng tôi không hiểu đâu.Tâm trí của Souichi không thể nói, và đôi môi của bạn chỉ khô đe doạ sẽ chảy máu nếu ông sẽ không cắn chúng.−Con một địa ngục không có thể chỉ đơn giản là tưởng tượng nó? Những gì là nhất bạn sẽ gọi nếu không bạn định vị nó?Isogai mở mắt trong ngạc nhiên.-Là bạn chắc chắn Souichi?-giai điệu của ông ngạc nhiên khi anh ta, đã nhầm lẫn bởi không nhận được rất nhiều của trêu chọc, thay vào đó tất cả mọi thứ biến thành một cuộc trò chuyện nghiêm trọng, tôi là chắc chắn về mong muốn nhìn thấy Morinaga? Nếu không có nghi ngờ về điều đó, ông cần nó. Nhiều thiệt hại đã được thực hiện để giữ anh ta, và bây giờ mà tất cả mọi thứ đã được đặt để xem nó không sẽ bỏ qua cơ hội-tôi không muốn được bi quan, nhưng bạn nghĩ rằng Morinaga sẽ muốn để đáp ứng với bạn?Ông chẳng trán, khóa học đó sẽ muốn làm điều đó! Làm thế nào thậm chí bạn có thể yêu cầu nó?Nhưng tôi đã không như vậy chắc chắn, bạn đã làm một nút trong dạ dày để suy nghĩ một lần nữa, và nếu ông là người duy nhất muốn khắc phục những điều? Có lẽ Morinaga sau đó là cuộc sống của mình và chắc chắn sẽ thay đổi.-Những gì nói nó? - nói lắp một chút, ông clenched nắm tay của mình và hy vọng sẽ Isogai đã đưa ra một câu trả lời ngu ngốc mà bỏ qua, nhưng chậm để đáp ứng, Isogai rõ ràng là muốn nói những điều với tact, nhưng nó phải được trực tiếp để Souichi hiểu, và quyết định nếu thay đổi hoặc tiếp tục.-Bao lâu họ cắt giảm tất cả giao tiếp? - tôi hy vọng không Souichi trả lời và liên tục - tôi biết rằng nó đã được khó khăn, nhưng bạn là rằng sự lãng phí cuộc sống của bạn, và bạn xem xét rất bình thường đầu - giai điệu của ông khó chịu Souichi nó đã được thảo luận để treo anh ta một lần và cho tất cả, nhưng thực tế những người hầu hết sẽ đi nếu nó đã rằng digas idiot-không bởi sự xuất hiện , bởi vì chúng ta đều biết rằng có điều gì giữa bạn hoặc tại ít nhất mà đã có nó, ngoại trừ cha của bạn, nhưng ông là cởi mở, bạn sẽ nhận được cùng một cách ông đã làm với anh trai và Kurokawa của bạn, có là không có gì ngăn cản bạn chấp nhận mối quan hệ của họ. Chỉ có tự ngã của bạn.Souichi vẫn im lặng. Ép còng và cerro với lực lượng mắt. Nó là ngu ngốc rằng tôi biết nó, những khoảnh khắc đã sống với Morinaga như bóng ma sau anh ta ở khắp mọi nơi, thấm vào những giấc mơ của họ, làm nó craved để xem nó một lần nữa, cảm giác ấm áp của cô, hoặc chỉ để nghe giọng nói của mình, thực sự cảm thấy nó cần nó.-Anh không hiểu.Tiếng thở dài Isogai nhiều lần đã có cuộc trò chuyện này? Tôi đã mệt mỏi của lặp đi lặp lại cùng một từ hơn và hơn một lần nữa rằng Souichi chỉ đơn giản là bỏ qua chúng.- Hoặc có lẽ, chỉ mà bạn đã không đặt để suy nghĩ về cảm xúc của tôi.-Nhảm nhí-kiểm tra thời gian và ông cúi trở lại trên chiếc ghế dài, quay ở hai bên đang tìm kiếm một hộp thuốc lá không thành công, và khi nó đã được tùy chỉnh là phải đối mặt với không có gì mong muốn quay trở lại các tùy chỉnh của chỉ yêu cầu cho những thứ và không cần phải tìm cho họ của chính nó - những gì, bây giờ là bạn đồng tính?– ¡Aja!–acuso en tono bulón– ¡admites que eres gay!– ¡Carajo! ¿Cuándo he dicho que soy un estúpido homosexual?–Souichi grito demasiado fuerte, y tan exaltado que se había puesto de pie–habla maldita sea.–Acabas de preguntar si soy gay, entonces si lo relacionas con mis preguntas sobre tu relación quiere decir que en el fondo sabes que tu relación con Morinaga es romántica por lo tanto es homosexual.–Toda esa mierda no tiene sentido.–Lo que sea, lo admitiste. Yo me refería a que he estado enamorado y creo saber lo que se siente y que lo más importante es estar bien con esa persona, no buscar agradarle a todo el mundo–espero un poco para retomar el tema–y también es recibir y dar amor, lo que tu hiciste fue pisotear a ese pobre chico, nunca he estado con un hombre pero solo por el hecho de que sea hombre no significa que sus sentimientos sean de piedra o nada mas quiera sexo.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
-Kanako Preferred không nói gì, đứng dậy và ăn mặc anh ta yêu hoa ngồi và nhìn như ông đã ném một số điều Souichi vali. Trước khi tôi trái hắng giọng. - Giận dữ cho các buổi hội thảo chỉ nếu Souichi trả lời cộc lốc. Đừng tức giận khi thấy Tomoe? Souichi va li khoác trên mình trở lại. Tôi phải nói qua hàm răng nghiến chặt, mà xuyên tạc Kurokawa có được liên tục bị đe dọa. Oh anh em cười khúc khích và né tránh anh, ngờ vực tôi nhìn vào anh trai cô, người đã không thay đổi một chút về ngoại hình, hơi thở sâu và cô khẳng định bạn đã ...? Vâng, tôi sẽ đi tìm Morinaga. Kanako chạy từ hành lang một nụ cười. Tôi biết rằng đây là bước đi đầu tiên, và rất hãnh diện là anh trai của mình, người sẽ. ... Những âm thanh điện thoại của bạn sau khi rời khỏi công việc là lẻ. Xem lại tinh thần những gì ông đã làm, nhưng chẳng có gì. Miyori nên được về nhà với Zahi, và công việc đã được thực hiện, nếu bất cứ điều gì cả mà vẫn phải trở về nhà với cả hai, nhưng không muốn. Nó cảm thấy khác nhau, do thất trở lại và ngủ, không muốn ngày kết thúc. Tôi thở dài và sau khi suy nghĩ nới lỏng cà vạt. Ông biến thành ánh sáng đầu tiên vào phía đối diện của nhà bạn. ... Nếu như thời gian đã chơi với dây thần kinh của ông đã dành một tuần trong chớp mắt. Cậu nguyền rủa dưới hơi thở của mình và tắt vòi nước phòng tắm, cô cảm thấy tử vong như thế nào nếu cô nhận được điều đó không? Mei, gà con có tội, tôi muốn chỉ cần nhắm mắt lại và chờ đợi cho các chuyến bay cất cánh mà không có anh, nhưng không thể, đã cam kết sẽ đi nếu chỉ là cái cớ, cũng đã mất tích hai ngày để ăn năn, không có là rất lo lắng. Với những lời trong miệng, ông mở cửa. Ông đã không được sử dụng các bộ phận mới, đó là phòng của khách sạn loại rẻ tiền, nhưng là với Matsuda anh xin lỗi, tại một số điểm nó bắt đầu cảm thấy như một ký sinh trùng mà không làm bất cứ điều gì, và làm điều gì đó để sửa chữa nó không được trong các tùy chọn. Nhớ đến như Morinaga Sở Văn thấy không tì vết và sống như một con người, không phải là bẩn rất nhiều, nhưng Matsuda đã lớn tuổi, và ... hoàn toàn vô dụng, đó là sự thật, cố gắng để làm cho bữa ăn tối đã tử vong, và không nói để hiểu được máy giặt. Cậu cắn chặt môi, anh đã quá mệt mỏi nhìn vào điện thoại cho giờ và không được quyết định. Tôi chỉ phải chạm vào màn hình và các tế bào sẽ làm phần còn lại. Ông đã quyết định đi đến các thành phố chết tiệt gay, cốt lõi của đồng tính luyến ái, và tại sao? Chắc chắn để tìm một người đàn ông. Vẫn không ở trên trái đất và homo ảnh hưởng địa ngục đã ảnh hưởng đến anh, những gì nếu quay lạ? Tâm trí của mình lang thang trong suy nghĩ rõ ràng ngu ngốc, nhưng sau đó nghe có vẻ vô cùng hợp lý. Thở dài với màn hình đen tối và đau đầu khủng khiếp. Nếu không yêu cầu giúp đỡ để Isogai tất cả nó là vô ích. Tôi sẽ đi đến Mỹ, có. Nhưng sẽ không nhìn thấy Morinaga, bên cạnh các cuộc hội thảo nghiêm trọng tại một địa điểm cụ thể và không cảm thấy may mắn khi trùng tiểu bang, hãy để một mình thành phố. "Để địa ngục với tôi kêu lên khó chịu, tức giận không có lý do rõ ràng, vẫn không ông có thể giúp cảm giác như dạ dày của cô khi Isogai trả lời-ah, tôi Souichi, tôi nghĩ rằng tôi cần bạn giúp đỡ tôi. Ông bị gãy răng, anh chàng đó sẽ chơi với anh ta, rằng nó sẽ đến. -Souichi hỏi một đặc ân, nhưng vẫn sẽ Is cùng Souichi tôi biết? chế giễu hát mỗi cụm từ, những âm thanh của một lời nguyền trên điện thoại thực hiện để thả một tiếng cười, chúng ta hãy xem, những gì tôi tốt? Souichi đảo mắt cố gắng để tìm thấy niềm an ủi trong Bên trong, lý do mà ông gọi ông một cách đúng đắn, và siết chặt nắm đấm của mình để cố gắng giữ bình tĩnh. Tôi sẽ đi đến một hội thảo-dừng lại, im lặng dường như không có nghĩa là bất cứ điều gì để Isogai chỉ mũi trầy xước và xác minh rằng các cuộc gọi đã không được cắt-Mỹ-tất cả ý thức thực hiện, và một nụ cười lớn trải rộng trên khuôn mặt của mình. Cho đến Souichi nói rõ ràng, nhưng tôi không hiểu những gì nơi tôi đến. Tâm Souichi đã không nói, và chỉ môi cô khô đe dọa chảy máu nếu không ngừng cắn. Với một địa ngục có thể bạn không chỉ cần tưởng tượng? Những gì người khác nếu không gọi cho bạn để xác định vị trí nó? Isogai mở mắt ra vì ngạc nhiên. - Bạn chắc chắn Souichi Giọng ông anh ngạc nhiên bối rối bởi không nhận được rất nhiều câu chuyện cười, tuy nhiên tất cả mọi thứ đã trở thành một chuyện nghiêm túc, là bạn chắc chắn rằng bạn muốn xem Morinaga? Nếu điều đó là không có nghi ngờ cần thiết. Đã thực hiện nhiều tác hại để thu nhỏ, và bây giờ tất cả mọi thứ được đặt để nhìn thấy nó sẽ không bỏ qua cơ hội - Tôi không muốn là bi quan, nhưng bạn có nghĩ rằng Morinaga muốn kết nối lại với bạn Anh cau mày, rõ ràng bạn muốn làm ! Làm thế nào bạn có thể thậm chí còn hỏi? Nhưng tôi không chắc chắn như vậy, ông đã làm một nút thắt trong dạ dày của tôi để suy nghĩ lại, nếu anh là người muốn khắc phục điều này? Có lẽ Morinaga tiếp tục cuộc sống của mình và chắc chắn thay đổi. Tại sao bạn nói - một chút nói lắp, nắm chặt bàn tay của mình và chờ đợi Isogai cho anh ta một câu trả lời ngu ngốc mà bỏ qua, nhưng phản ứng chậm, mọi thứ rõ ràng có nghĩa là Isogai lịch thiệp, nhưng có đến được trực tiếp để Souichi hiểu, và quyết định xem có nên tiếp tục hay thay đổi tâm trí của bạn. -¿Hace họ cắt tất cả các thông tin liên lạc bao lâu -Không hy vọng sẽ trả lời và liên tục Souichi biết nó được khó khăn?, nhưng bạn Bạn là người đã lãng phí cuộc sống của bạn, và lần đầu tiên bạn nhìn rất bình thường, mình giai điệu khó chịu để Souichi người đã đấu tranh trong treo một lần và cho tất cả, nhưng thực tế những người khác sẽ đến nếu nó không phải là thằng ngốc, không nói mà là bởi sự xuất hiện, bởi vì tất cả chúng ta đều biết rằng có một cái gì đó giữa bạn hay ít nhất đã có, ngoại trừ cha mình, nhưng ông là cởi mở, bạn nhận được giống như cách bạn đã làm với anh trai và Kurokawa của bạn không không có gì để ngăn cản bạn chấp nhận mối quan hệ của họ. Chỉ có cái tôi của bạn. Souichi không nói nên lời. Ông nắm chặt tay anh và nhắm mắt thật chặt. Ông biết đó là ngu ngốc, những khoảnh khắc đó đã sống với Morinaga giống như bóng ma đi theo anh khắp nơi, len lỏi vào những giấc mơ của họ, làm cho mong muốn gặp lại anh, để cảm nhận sự ấm áp của mình hoặc chỉ nghe giọng nói của anh, tôi thực sự cảm thấy tôi cần nó. "Bạn Bạn không hiểu. Isogai thở dài bao nhiêu lần có chuyện này? Tôi đã quá mệt mỏi lặp lại những lời tương tự hơn và hơn nữa để Souichi chỉ đơn giản là bỏ qua. Hoặc có thể có, chỉ cần bạn đã không nghĩ về tôi cảm xúc. -Estupideces Xác minh thời gian và dựa lưng vào ghế của mình, biến các bên tìm kiếm một thùng thuốc lá mà không thành công, và như là phong tục đã nhìn chằm chằm vào không muốn trở về thói quen chỉ yêu cầu sự vật và không phải nhìn cho chính mình-gì, bây giờ bạn đồng tính? - Aja ! ông bị buộc tội trong giai điệu bulón- thừa nhận bạn là gay! - Chết tiệt! Khi nào tôi nói rằng tôi là một người đồng tính ngu ngốc? -Souichi Cry quá mạnh, và như vậy cao quý đó đã đứng nói chết tiệt đó. Bạn chỉ cần hỏi nếu tôi là người đồng tính, vì vậy nếu bạn liên quan đến câu hỏi của tôi về mối quan hệ của bạn có nghĩa là mà sâu xuống, bạn biết rằng mối quan hệ của bạn với Morinaga là lãng mạn như vậy là đồng tính luyến ái. -Tất cả shit không làm cho ý nghĩa. 'Dù, bạn thừa nhận. Tôi có nghĩa là tôi đã yêu và tôi biết làm thế nào nó cảm thấy và điều quan trọng nhất là phải tốt với người đó và không tìm cách để làm hài lòng tất cả mọi người-chờ đợi một chút để xem xét lại các vấn đề và cũng nhận được và cho tình yêu , những gì bạn đã làm là chà đạp người đàn ông nghèo, tôi chưa bao giờ có một người đàn ông nhưng chỉ bởi thực tế rằng con người không phải là để nói rằng cảm xúc của mình là: đá hoặc bất cứ điều gì khác mà bạn muốn quan hệ tình dục.



















































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2025 I Love Translation. All reserved.

E-mail: