Al llegar frente al apartamento de Morinaga y su compañero, Isogai y y dịch - Al llegar frente al apartamento de Morinaga y su compañero, Isogai y y Việt làm thế nào để nói

Al llegar frente al apartamento de

Al llegar frente al apartamento de Morinaga y su compañero, Isogai y yo nos percatamos que las luces estaban apagadas. "¿Estarán ahí, o habrán salido?" - Me pregunte mientras notaba que este se ha convertido en un viaje en vano.

Isogai se bajo del Taxi y me llamo para que hiciera lo mismo, le pagamos y el taxi se marcho.

-¿Para que nos bajamos? si es claro que no se encuentran, o están durmiendo...

Isogai negó con la cabeza y coloco su brazo alrededor de mi cuello.

-Es momento de averiguarlo. - Me tomo por el brazo y tiro de el, arrastrándome hasta la puerta del apartamento.

Isogai comenzó a tocar la puerta fuertemente y constante

-Morinaga-kun... si estas en casa necesito que salgas. ¡Es urgente y puede cambiar tu vida! - continuaba tocando mientras hablaba - ¡Morinaga, me convertiré en un dolor de cabeza para ti y tu compañero si no se levantan! - Isogai continuaba tocando la puerta sin parar.

-Okay, ya es muy claro que no están Isogai... detente.

-Es cierto, si estuvieran durmiendo ya se hubieran levantado. -Isogai me miro con pena al verme desilusionado- ¿Quieres esperar un rato a ver si se aparecen?

Acerté con la cabeza y me senté junto a la puerta, saque un cigarrillo y comencé a fumar mientras la espera se hacia cada vez mas larga. Si estaba trabajando, ya debe de haber salido y regresado al apartamento. Ya había pasado mucho rato, mire el reloj y eran las 3:40am. Isogai estaba bostezando mucho, luego me miro con los ojos cansado.

-Souichi, mejor volvemos hoy en la tarde si quieres... o envíale un mensaje y se ponen de acuerdo para encontrarse en algún lugar.

-No puedo, me va a evitar... y pondrá miles de excusas contar de no escucharme.

Isogai me agarro por el brazo y me levanto del suelo.

-Si, pero ya es muy tarde y debemos irnos.

Isogai llamo un taxi desde su celular para que nos viniera a recoger, y mientras esperábamos tenia la esperanza de que Morinaga llegara... pero no sucedió. Llegó el taxi y nos fuimos. Al llegar a mi casa estaba molesto. Me quite los zapatos de mala gana y los deje tirados, fui a mi cuarto y me quite la ropa y la tiraba en cualquier esquina.

-Maldición... ¡Maldición! ¿Por qué no pude verte y hablar contigo? Tal vez ya todo estuviera aclarado en este momento...

Entre a la ducha y el agua comenzó a bajar por mi espalda, no podía quitarme del pensamiento a Morinaga. ¡Lo amo, ya no lo puedo negar y no debería ocultarlo! La verdad no me creo capaz de decir a las personas que soy gay... pero al menos que Morinaga lo sepa, mientras el y yo tengamos conocimiento de esto, se que estaremos bien... Al resto tendré que darle tiempo para acostumbrarme.

-Morinaga... -Me sonroje al realizar que lo necesito... necesito que ese idiota me toque el cuerpo y se aproveche de mi. ¿Cómo puedo tener pensamientos así? Me siento como un enfermo... pero no lo puedo evitar, hace tiempo que Morinaga no me toca...

No me pude contener y comencé a acariciarme el entrepierna, quería liberar mientras pensaba en Morinaga, en todo lo que ese idiota me ha hecho. Mis pensamientos llegaron al día del laboratorio donde Morinaga casi tuvo sexo conmigo... mas o menos el comienzo de todo esto. Pero eso era lo de menos ahora, quería fantasear, ¿Y si lo hubiéramos hecho de verdad? El miedo de ser atrapados en el acto lo hacia mas excitante, Si Morinaga me hubiera penetrado allí mismo... Ese seria mi mejor recuerdo en el laboratorio.

Ahora que lo acepto, estoy siendo mas honesto conmigo mismo... Ahora quería hacer algo, pero me da vergüenza, siento como me sonrojo de pensar lo que quiero hacer, pero nadie esta viendo... ¿puedo hacerlo? No, no, no, no... mejor dejo que sea Morinaga quien me de placer.

Al salir del baño me sentía frustrado, No era suficiente... ¡Quiero a Morinaga! Me abrase yo mismo y me deslice por la pared... ¿Cómo logre soportar tanto tiempo sin el? ¿Cómo pude negarlo tanto? Tuve que sentir que lo perdí, y que esta ansiedad me estuviera matando para darme cuenta de cuanto lo necesito... Tengo miedo a que ya no me quiera, que no me desee, que sus palabras sean... "Ya me olvide de ti sempai, no te necesito... estas tarde" No, no, no... me niego a escuchar esas palabras. Yo quiero ver que de sus labios salga... "Te Amo sempai" Entonces yo podre decirle... que... que... ¿Por qué me siento nervioso al pensar como se lo voy a decir? Tengo que encontrar la manera de transmitirle mis sentimientos y dejarle saber que estuve equivocado todo este tiempo.

Me acosté en la cama, y rogué por que las horas pasaran rápido para poder verlo...

Hoy no tenemos clase, creo que será fácil conseguir a Morinaga. Al abrir los ojos mire el reloj y eran las 5:00pm. Ya se me había hecho tarde, me levante y corrí al baño, al terminar me comencé a vestir, y luego corrí a la puerta de salida. Ya afuera saque el celular de mi bolsillo y comencé a llamar a Morinaga.

-Idiota... porque no me contestas. - Me duele que ignore mis llamadas. Apreté el celular del coraje, siento como si lo estuviera perdiendo... ¡No puedo perderlo antes de hacerlo mío! - ¡Un mensaje!

Le escribí un mensaje que leía: "Morinaga, no sigas ignorándome... necesitamos hablar, es urgente. Estaba equivocado, quiero que me escuches. ¿Dónde nos podemos encontrar?"

Al rato obtuve una respuesta y decía: "Estoy ocupado, voy a apagar el celular. Por favor deja de buscarme. Vamos a abstenernos de hablar fuera de la universidad, y de temas que no tengan que ver con los experimentos."

¡No, esto no se lo puedo aceptar! Comencé a correr hacia el pueblo, debe estar en algún lugar fuera de su apartamento, a el no le gusta quedarse en casa... solo lo hacia conmigo. Por casualidad al dar la vuelta en una esquina lo vi caminando con un muchacho, al cual no reconocí. "¿Eh? ¿Un nuevo amigo?" - pensé mientras observaba al chico. Tenia el mismo color de pelo que yo, pero corto... se veía normal, muy inocente y ingenuo, de seguro Morinaga lo esta ayudando con algo. Pero luego... el chico tomo a Morinaga de la mano y se aferro de su brazo. Morinaga lo miro y le sonrió, y el chico se sonrojaba.

"¿Qué es esto?" - pensé mientras me dolía el corazón. -"¡Aléjalo de ti Morinaga!" - pensé furioso -"Se supone que tu me amas a mi... entonces... ¿Por qué?"

Quería correr a donde Morinaga, y darle un golpe como antes... pero ahora tengo miedo a esta "escena" No quiero escuchar un: "Yo lo amo a el, no a ti sempai" ¡Demonios! ¿Qué se supone que debo hacer ahora?

Los observe mientras se fueron perdiendo entre las personas, no fui tras ellos... No quise ver un beso entre ellos. No iba a poder soportarlo... No podía llamarlo, o enviar mensaje ya que había apagado su celular... entonces... ¿Así acabo todo... Sin tan siquiera haber comenzado? ¿Por qué no me di cuenta de lo que sentía antes? ¿Por qué tuve que esperar tanto?

Cuando iba de regreso a mi apartamento recibí un mensaje de Isogai: "¿Dónde demonios estas? Me logre comunicar con Morinaga, y le dije que quería verlo, ya que me iré de Nagoya en dos días. ¡Esta es tu oportunidad! Estamos en el Gay Bar Adamsite."

Muy tarde... son las 5:50pm, y el idiota ya tiene a alguien mas. -"¿Qué no me amaba? ¡Idiota, mentiroso!"- Me sentía impotente y lleno de rabia, quería golpearlo, pero lo menos que deseo hacer es lastimarlo.

Llegue a mi apartamento y me tire en el sofá a leer un libro, o al menos a intentar leerlo... pero todo lo que estaba en mi mente era Morinaga con ese chico. -"¿Cómo se atreve a cambiarme por un chico? ¡Yo soy mucho mejor!"- Tire el libro al otro lado de la sala. Me quite los espejuelos y los coloque en la mesa. Me puse en posición fetal y trate de cerrar los ojos. Pero todo lo que veia era el rostro de Morinaga; Sonriendo, desanimado, llorando, y con la mirada lujuriosa... Luego ya no me observaba a mi con esa mirada... si no... a ese chico.

-"AAAAAAHHHHH. ¡No lo voy a permitir!" - Me puse de pie en un segundo tome mis espejuelos y salí corriendo del apartamento. Estaba corriendo por las calles en las cuales yo siempre buscaba a Morinaga, ese recuerdo me daba mas fuerzas a querer luchar por el.

Al llegar al Bar abrí la puerta de golpe y las miradas voltearon a verme. Hiroto el amigo de Morinaga me vio y estaba asombrado, lo ignore y comencé a buscar a Isogai. Cuando al fin lo encontré corrí a su lado, pero se encontraba solo.

-¿Y Morinaga? - Le pregunte mientras busque a Morinaga por todas partes.

-Se fue hace un momento... en compañía de otro hombre. - Me dijo Isogai cabizbajo

-¡Ahhhh, todavía anda con el! Yo los vi hoy en la tarde... ¡Demonios! -No sabia que pensar -¿Se besaron?

-No, pero el estaba demasiado apurado a llegar al apartamento de Morinaga... Si entiendes lo que quiero decir... - dijo Isogai un poco avergonzado y sintiendo pena por mi.

-¿QUEEE? - me paralice... No puede ser, el chico se veía inocente... ahora esto... ¡NOOOOO! -¿Por qué no los detuviste?

-¡Ehhh! ¿Y como para que iba a hacer eso? Si al menos me hubieras enviado un mensaje diciendo que venias de camino. Yo pensé que tal vez te habías retractado en decirle...

-¡Ahhh, Rayos! - Salí corriendo del bar sin despedirme de Isogai, iba en dirección al apartamento de Morinaga.

Decidí tomar un taxi por que pensé que seria un poco mas rápido, pero nos encontramos con un accidente y había trafico.

-¡Perfecto! Todo me quiere salir mal... Estoy que mato a ese chico...Argh...

El conductor del taxi miro por el retrovisor un poco preocupado.

-¿Se encuentra bien joven? - me pregunto con las mejores intenciones. pero yo tenia el peor humor en estos momentos.

-¡No pregunte lo obvio! No estare bien hasta que me lleve a mi destino, que es junto al hombre que amo. -Dije gritando de cólera- Y mas vale que me lleve a tiempo... porque si no... -Comencé a hablar y sonreí maliciosamente - Lo buscare y le colocare una bomba en el taxi... para que aprenda a apreciar el tiempo.
0/5000
Từ: -
Sang: -
Kết quả (Việt) 1: [Sao chép]
Sao chép!
Đến đối diện với căn hộ của Morinaga và đồng hành của mình, Isogai và tôi, chúng tôi nhận ra rằng các đèn tắt. "Họ sẽ ở đó, hoặc họ sẽ đi ra?" - tôi yêu cầu trong khi tôi nhận thấy rằng điều này đã trở thành một chuyến đi vô ích.Isogai là thấp cab và gọi cho tôi để làm như vậy, chúng tôi sẽ trả bạn và xe taxi chuyển.-Những gì chúng tôi đã nhận? Nếu nó là rõ ràng rằng họ là không, hoặc họ đang ngủ...Isogai lắc đầu và đặt cánh tay của mình xung quanh cổ của tôi.-Đó là thời gian để tìm hiểu. -Tôi mất cánh tay và bắn của anh ta, kéo tôi vào cánh cửa của căn hộ.Isogai bắt đầu gõ vào cửa mạnh mẽ và liên tục-Morinaga-kun... nếu những ở nhà cần phải đi ra. Nó là khẩn cấp và bạn có thể thay đổi cuộc sống của bạn! -tiếp tục chơi như ông nói - Morinaga, tôi sẽ trở thành một nỗi đau cho bạn và đối tác của bạn nếu họ không tăng! -Isogai tiếp tục đóng cửa mà không dừng lại.-Được rồi, là đã rất rõ ràng rằng chúng không phải Isogai... ngừng.-Đó là sự thật, nếu họ đã ngủ họ đã lớn lên. -Isogai tôi nhìn với pena thất vọng tôi - muốn chờ đợi một thời gian để xem nếu chúng xuất hiện?Tôi đã đúng với đầu của mình và ngồi xuống bên cạnh cửa, kéo ra một điếu thuốc và bắt đầu hút thuốc trong khi chờ đợi là hướng tới ngày càng còn. Nếu nó đã làm việc, bạn phải đã có trái và quay trở về nhà. Đã có nhiều thời gian, nhìn vào đồng hồ và là 3:40 am. Isogai yawning, sau đó nhìn vào tôi với đôi mắt mệt mỏi.-Souichi, tốt hơn một lần nữa vào buổi chiều ngày hôm nay nếu bạn muốn... hoặc gửi cho họ một tin nhắn và họ đang trong thỏa thuận để đáp ứng một nơi nào đó.-Không, tôi sẽ tránh... và bạn sẽ có hàng ngàn các bào chữa không nghe tôi.Isogai nắm lấy tôi bởi cánh tay và tôi có được ra khỏi mặt đất.-Vâng, nhưng nó là rất muộn và chúng tôi phải đi.Isogai gọi một chiếc taxi từ điện thoại di động của bạn cho chúng tôi đến để chọn lên, và trong khi chúng tôi chờ tôi có hy vọng rằng Morinaga đến... nhưng nó không. Xe taxi đến và chúng tôi đã đi. Về đến nhà tôi là gây phiền nhiễu. Loại bỏ tôi unwillingly giày và để cho họ kéo, tôi đã đi vào phòng của tôi và loại bỏ quần áo của tôi và kéo nó ở bất kỳ góc.-Lời nguyền... chết tiệt! Tại sao tôi không nhìn thấy bạn và nói chuyện với bạn? Tất cả mọi thứ có lẽ đã bị xóa lúc này...Giữa các vòi sen và nước bắt đầu xuống trở lại của tôi, có thể không loại bỏ tôi cho Morinaga. Tôi thích nó, tôi không còn có thể từ chối nó và không nên giấu nó! Sự thật tôi không nghĩ rằng có thể nói với mọi người rằng mình là gay... nhưng ít đó Morinaga biết nó, trong khi các và tôi có kiến thức về điều này, rằng chúng tôi sẽ được tốt... Phần còn lại tôi có thể cung cấp cho bạn thời gian để làm quen với.-Morinaga--tôi blush khi tôi cần nó... tôi cần thằng ngu này liên lạc tôi cơ thể và tận dụng lợi thế của tôi. Làm thế nào tôi có thể có suy nghĩ là tốt? Tôi cảm thấy giống như một bệnh... nhưng tôi không thể giúp nó, rằng Morinaga sẽ không liên lạc với tôi lâu...Tôi có thể không chứa của tôi và tôi bắt đầu để vuốt ve tôi crotch, tôi muốn phát hành như tôi nghĩ rằng trong Morinaga, trong bất cứ cách nào thằng ngu này đã làm cho tôi. Suy nghĩ của tôi đến ngang nhau của phòng thí nghiệm nơi Morinaga hầu như đã có tình dục với tôi... hơn sự khởi đầu của tất cả điều này. Nhưng đó là không quan trọng bây giờ, muốn tưởng tượng, và nếu chúng tôi đã làm thực sự? Sự sợ hãi của đang được đánh bắt trong hành động như nhiều hơn nữa thú vị, nếu Morinaga tôi đã thâm nhập vào đó chính nó... Đó sẽ là bộ nhớ tốt nhất của tôi trong phòng thí nghiệm.Bây giờ mà tôi chấp nhận nó, tôi đang trung thực với bản thân mình... Bây giờ cô ấy muốn làm một cái gì đó, nhưng tôi là xấu hổ, tôi cảm thấy giống như tôi mục sư tôi nghĩ rằng những gì tôi muốn làm, nhưng không có ai xem... tôi có thể làm điều này? Không, không, không, không... tốt nhất để lại đó Morinaga người tôi niềm vui.Sau khi rời khỏi phòng tắm, tôi cảm thấy thất vọng, nó là không đủ... muốn Morinaga! Tôi cháy sém bản thân mình và tôi trượt xuống các bức tường... như thể để chịu được rất dài mà không có các? Làm thế nào có thể tôi từ chối nó quá nhiều? Tôi đã cảm thấy rằng tôi mất nó, và lo lắng này là giết chết tôi nhận ra bao nhiêu tôi cần nó... Tôi sợ rằng đã không tôi muốn, tôi không muốn để, nói cách của mình là... "Tôi đã bỏ lỡ bạn sempai, không bạn cần... đây sau này" không, không, số... tôi từ chối nghe những từ đó. Tôi muốn nhìn thấy đôi môi của bạn... "Te Amo sempai" sau đó tôi có thể nói với bạn......... tại sao tôi cảm thấy lo lắng lúc những suy nghĩ của tôi sẽ làm thế nào để nói? Tôi phải tìm một cách để truyền đạt cảm xúc của tôi với bạn và cho bạn biết rằng tôi đã sai tất cả thời gian này.Tôi đặt xuống trên giường, và cầu nguyện rằng giờ đã đi một cách nhanh chóng để xem nó...Hôm nay chúng tôi không có lớp, tôi nghĩ rằng nó sẽ được dễ dàng để đến Morinaga. Để mở mắt của chúng tôi, nhìn vào đồng hồ và là 5:00 chiều. Tôi đã muộn, tôi nâng lên và chạy vào nhà vệ sinh, vào cuối tôi bắt đầu để ăn, và sau đó chạy đến cửa thoát. Đã bên ngoài loại bỏ điện thoại từ túi của tôi và tôi bắt đầu gọi Morinaga.-Thằng ngốc... bởi vì tôi không trả lời. -Nó đau để bỏ qua cuộc gọi của tôi. Tôi vắt điện thoại can đảm, tôi cảm thấy như thể bạn đã mất nó... có thể không mất nó trước khi bạn làm của riêng tôi! -A tin nhắn!Đã viết cho bạn một tin nhắn mà đọc: "Morinaga, theo không bỏ qua tôi... chúng ta cần phải nói, đó là khẩn cấp." Tôi đã sai, tôi muốn nghe tôi. Có thể chúng tôi tìm?"Sau một thời gian tôi nhận được một phản ứng và nói: "tôi đang bận rộn, tôi muốn tắt điện thoại. Làm ơn dừng lại tìm kiếm tôi. Chúng tôi sẽ kiềm chế không nói về bên ngoài trường đại học, và các vấn đề không có gì để làm với thí nghiệm. "Không, đây là những gì tôi không thể chấp nhận! Tôi bắt đầu chạy về phía làng, phải một nơi nào đó bên ngoài căn hộ của mình, không thích ở nhà... chỉ để tôi. Bởi cơ hội để biến xung quanh một góc tôi thấy anh ta đi bộ với một cậu bé, tôi đã không nhận ra. "Huh? Một người bạn mới? "-tôi nghĩ như tôi dõi người. Có cùng một màu sắc của tóc hơn tôi làm, nhưng ngắn... nhìn bình thường, rất vô tội và ngây thơ, Morinaga bảo hiểm nó giúp với một cái gì đó. Nhưng sau đó... người đã đến Morinaga của bàn tay và giữ cánh tay của mình. Morinaga nhìn và cười với anh ta, và cậu bé sonrojaba là."Là gì?" - tôi nghĩ như nó đau tim. -"Đi từ bạn Morinaga!" - nghĩ tức giận-"giả định rằng bạn yêu tôi của tôi... sau đó... tại sao?"Tôi muốn chạy đến nơi Morinaga, và cung cấp cho một đòn như trước... nhưng bây giờ tôi sợ "cảnh" này không muốn nghe đáp: "Tôi yêu anh ấy, không sempai" quỷ! Những gì là có nghĩa là tôi phải làm gì bây giờ?Xem chúng trong khi họ mất đi giữa con người, tôi đã không đi theo họ... Tôi không nhìn thấy một nụ hôn giữa chúng. Tôi sẽ không thể chịu đựng... Có thể không gọi bạn, hoặc gửi thư kể từ khi nó đã tắt điện thoại di động của mình... sau đó... vì vậy tôi chỉ tất cả... Mà không có thậm chí đã bắt đầu? Tại sao không, tôi nhận ra rằng tôi cảm thấy trước khi? Tôi có phải chờ đợi mà dài?Khi tôi đi trở lại căn hộ của tôi tôi nhận một thông báo của Isogai: "nơi các quỷ?" Quản lý tôi để giao tiếp với Morinaga, và nói với ông rằng tôi muốn nhìn thấy nó, kể từ khi tôi sẽ đi từ Nagoya trong hai ngày. Đây là cơ hội của bạn! Chúng tôi đang trong Gay Bar Adamsit."Quá muộn... là khoảng 5:50 pm, và kẻ ngốc đã có ai đó thêm. -"Những gì không yêu tôi? Thằng ngu, kẻ nói dối!" -Tôi cảm thấy bất lực và đầy đủ của cơn thịnh nộ, tôi muốn trúng anh ta, nhưng ít nhất tôi muốn làm là làm tổn thương bạn.Đi đến căn hộ của tôi và tôi kéo trên ghế sofa để đọc một cuốn sách, hoặc ít cố gắng để đọc nó... nhưng tất cả mọi thứ đã trong tâm trí của tôi là Morinaga gã đó. -"Nào dám thay đổi tôi cho một người đàn ông? Tôi là tốt hơn nhiều!" -Kéo cuốn sách bên kia của căn phòng. Loại bỏ kính và đặt chúng trên bàn. Tôi đã ở vị trí bào thai và thử để nhắm mắt của tôi. Nhưng tất cả các ông đã thấy là bộ mặt của Morinaga; Mỉm cười, khuyến khích, khóc, và với giao diện dâm dục... Sau đó tôi đã không quan sát của tôi với điều đó nhìn... nếu không... để thằng nhóc đó.-"AAAAAAHHHHH. Tôi sẽ không đến! "- có đứng trong một thứ hai đi kính của tôi và tôi chạy từ nhà. Tôi đã chạy qua các đường phố trong đó, tôi đã luôn luôn tìm cách để Morinaga, trong đó bộ nhớ đã cho tôi thêm lực lượng muốn chiến đấu bởi các.Tôi đi đến quầy Bar mở cửa và trông quay sang tôi. Hiroto Morinaga bạn thấy tôi và đã ngạc nhiên trước, bỏ qua nó và bắt đầu tìm kiếm Isogai. Khi cuối cùng tôi tìm thấy anh ta tôi chạy sang bên của ông, nhưng ông đã chỉ.-¿Y Morinaga? - Le pregunte mientras busque a Morinaga por todas partes.-Se fue hace un momento... en compañía de otro hombre. - Me dijo Isogai cabizbajo-¡Ahhhh, todavía anda con el! Yo los vi hoy en la tarde... ¡Demonios! -No sabia que pensar -¿Se besaron?-No, pero el estaba demasiado apurado a llegar al apartamento de Morinaga... Si entiendes lo que quiero decir... - dijo Isogai un poco avergonzado y sintiendo pena por mi.-¿QUEEE? - me paralice... No puede ser, el chico se veía inocente... ahora esto... ¡NOOOOO! -¿Por qué no los detuviste?-¡Ehhh! ¿Y como para que iba a hacer eso? Si al menos me hubieras enviado un mensaje diciendo que venias de camino. Yo pensé que tal vez te habías retractado en decirle...-¡Ahhh, Rayos! - Salí corriendo del bar sin despedirme de Isogai, iba en dirección al apartamento de Morinaga.Decidí tomar un taxi por que pensé que seria un poco mas rápido, pero nos encontramos con un accidente y había trafico.-¡Perfecto! Todo me quiere salir mal... Estoy que mato a ese chico...Argh...El conductor del taxi miro por el retrovisor un poco preocupado.-¿Se encuentra bien joven? - me pregunto con las mejores intenciones. pero yo tenia el peor humor en estos momentos.-¡No pregunte lo obvio! No estare bien hasta que me lleve a mi destino, que es junto al hombre que amo. -Dije gritando de cólera- Y mas vale que me lleve a tiempo... porque si no... -Comencé a hablar y sonreí maliciosamente - Lo buscare y le colocare una bomba en el taxi... para que aprenda a apreciar el tiempo.
đang được dịch, vui lòng đợi..
Kết quả (Việt) 2:[Sao chép]
Sao chép!
Đến trước cửa căn hộ Morinaga và đối tác của mình, Isogai và chúng tôi nhận thấy rằng các đèn đều tắt. "Họ sẽ có mặt ở đó, hoặc sẽ được ra?" - Tôi hỏi khi tôi cảm thấy rằng điều này bây giờ là một chuyến đi lãng phí. Isogai bước ra khỏi xe taxi và gọi tôi để làm như vậy, chúng tôi trả taxi và bỏ đi. "Những gì chúng tôi đã nhận ra? nếu nó là rõ ràng rằng có, hoặc đang ngủ ... Isogai lắc đầu và đặt cánh tay quanh cổ của tôi. Đó là thời gian để tìm hiểu. - Đã cho tôi bằng cánh tay và kéo anh lại, kéo tôi đến cửa của căn hộ. Isogai bắt đầu gõ cửa ầm ĩ và không ngừng -Morinaga-kun ... nếu bạn đang ở nhà tôi cần phải đi ra. Nó là cần thiết và có thể thay đổi cuộc sống của bạn! - Tôi tiếp tục chơi như ông nói - Morinaga, tôi sẽ trở thành một nhức đầu cho bạn và đối tác của bạn nếu bạn không thức dậy! - Isogai tiếp tục gõ cửa mà không dừng lại. Được rồi, nó rất rõ ràng rằng họ không phải Isogai ... dừng lại. Đó là sự thật, mặc dù họ đang ngủ và đã được nâng lên. -Isogai Nhìn tôi với thương hại nhìn thấy tôi desilusionado- muốn phải chờ đợi một thời gian để xem nếu chúng xuất hiện? Tôi đánh vào đầu mình và ngồi gần cửa ra vào, kéo ra một điếu thuốc và bắt đầu hút thuốc trong khi chờ đợi để ngày càng dài. Nếu bạn đang làm việc, và cô phải đi ra ngoài và trở về căn hộ. Nó đã được một thời gian dài, nhìn vào đồng hồ và nó là 03:40. Isogai đã ngáp rất nhiều, sau đó nhìn tôi với đôi mắt mệt mỏi. -Souichi Tốt hơn lại chiều nay nếu bạn muốn ... hoặc gửi tin nhắn và đồng ý gặp nhau ở đâu đó. Tôi không thể, tôi sẽ tránh ... và sẽ có một ngàn lý do để không nghe. Isogai túm lấy cánh tay và nhấc tôi lên khỏi mặt đất. Có, nhưng nó là quá muộn và chúng tôi phải rời khỏi. Isogai gọi taxi từ điện thoại di động của bạn để đến đón chúng tôi và trong khi chờ đợi đã hy vọng rằng Morinaga đã đến ... nhưng nó đã không xảy ra. Anh đến xe taxi và đi mất. Khi tôi về tới nhà, ông rất buồn. Tôi cởi giày của tôi và để lại miễn cưỡng rút ra, tôi đã đi đến phòng tôi và cởi quần áo của tôi và ném nó vào bất kỳ góc. Chết tiệt ... Chết tiệt! Tại sao tôi không thể nhìn thấy bạn và nói chuyện với bạn? Có lẽ bởi vì mọi thứ đã rõ ràng vào thời điểm này ... giữa các vòi sen và các nước bắt đầu đi xuống trở lại của tôi, tôi không thể rũ bỏ những suy nghĩ Morinaga. Tôi yêu anh ấy, tôi không còn có thể từ chối và không nên giấu! Tôi thực sự không nghĩ rằng tôi có thể nói với mọi người tôi là người đồng tính ... nhưng ít nhất bạn biết Morinaga, như anh và tôi có kiến thức về điều này, chúng ta sẽ được tốt ... Phần còn lại sẽ phải cho anh ta thời gian để làm quen. -Morinaga ... "Tôi đỏ mặt để nhận ra rằng tôi cần ... tôi cần phải có thằng ngốc chạm vào cơ thể của tôi và tận dụng lợi thế của tôi. Làm thế nào tôi có thể có những suy nghĩ như vậy? Tôi cảm thấy giống như một bệnh ... nhưng tôi không thể giúp đỡ, đã lâu Morinaga không chạm vào tôi ... Tôi không thể giữ lại và bắt đầu vuốt ve đáy quần của tôi, ông muốn phát hành như ông nghĩ Morinaga, trong tất cả mọi thứ mà ngốc tôi đã được thực hiện. Suy nghĩ của tôi đến một phòng thí nghiệm ngày nơi Morinaga gần như đã có quan hệ tình dục với tôi ... nhiều hơn hoặc ít hơn đầu của tất cả điều này. Nhưng đó không phải là quan trọng bây giờ, tôi muốn tưởng tượng những gì nếu chúng tôi đã làm cho nó thực sự? Sợ bị bắt quả tang đang làm cho nó thú vị hơn, nếu Morinaga đã thâm nhập vào tôi ngay đó ... Đó sẽ là bộ nhớ tốt nhất của tôi trong phòng thí nghiệm. Bây giờ tôi chấp nhận, nhưng tôi thành thật với bản thân mình ... Bây giờ tôi muốn làm một cái gì đó nhưng tôi xấu hổ, tôi cảm thấy như tôi đỏ mặt khi nghĩ những gì tôi muốn làm, nhưng không có ai nhìn ... Tôi có thể làm gì? Không, không, không, không ... tốt hơn hãy để tôi được Morinaga niềm vui. Người Sau khi ra khỏi phòng tắm tôi đã thất vọng, đã không đủ ... Tôi muốn Morinaga! Tôi phải đốt bản thân mình và tôi trượt xuống tường ... Làm thế nào để đạt được sức chịu đựng quá lâu mà không có nó? Làm thế nào tôi có thể từ chối cả hai? Tôi cảm thấy rằng tôi đã mất, và rằng sự lo lắng này đã giết chết tôi nhận ra bao nhiêu tôi cần ... tôi sợ họ không còn muốn tôi, bạn không muốn tôi, lời nói của mình là ... "Bạn quên tôi sempai bạn, bạn không cần những sau này ... "Không, không, không ... tôi từ chối nghe những lời đó. Tôi muốn nhìn thấy ra khỏi miệng của mình ... "Tôi yêu bạn sempai" Sau đó, tôi có thể nói với bạn ... mà ... mà ... Tại sao tôi cảm thấy như lo lắng về những gì tôi nói không? Tôi phải tìm ra một cách để truyền tải cảm xúc của mình và để cho anh ta biết rằng tôi đã sai tất cả cùng. Tôi nằm trên giường và cầu nguyện cho những giờ vượt qua một cách nhanh chóng để xem ... Hôm nay, chúng tôi đã học, tôi nghĩ rằng nó sẽ được dễ dàng để có được Morinaga. Anh mở mắt ra để nhìn vào đồng hồ và nó là 05:00. Tôi đã được thực hiện sau này, tôi đứng dậy và chạy vào phòng tắm, cuối cùng tôi bắt đầu mặc quần áo, sau đó chạy ra cửa. Bên ngoài và loại bỏ điện thoại ra khỏi túi của tôi và bắt đầu gọi Morinaga. Đồ ngốc ... bởi vì bạn không trả lời tôi. - Nó đau khổ cho tôi để bỏ qua cuộc gọi của tôi. Tôi ép các tế bào của sự can đảm, tôi cảm thấy như tôi đã mất tích ... Tôi không thể mất anh ấy trước khi tôi làm tôi! - Một thông báo tôi đã viết một tin nhắn mà đọc: "Morinaga, không giữ bỏ qua cho tôi ... chúng ta cần phải nói chuyện, đó là khẩn cấp tôi đã sai, tôi muốn bạn nghe ở đâu chúng ta có thể tìm thấy ..?" Sau một thời gian tôi đã nhận một câu trả lời và cho biết: "Tôi đang bận, tôi sẽ tắt điện thoại. Hãy dừng tìm tôi. Hãy kiềm chế không nói ra của đại học, và các vấn đề mà không có gì để làm với các thí nghiệm." Không, điều này tôi không thể chấp nhận! Tôi bắt đầu chạy về phía làng, phải là một nơi nào đó bên ngoài căn hộ của mình, anh ta không thích ở nhà ... chỉ làm cho tôi. Bởi cơ hội để biến một góc tôi nhìn thấy anh đi với một cậu bé, người mà tôi không nhận ra. "Huh? Một người bạn mới?" - Tôi nghĩ khi anh nhìn cậu bé. Có màu tóc giống như tôi, nhưng ngắn ... nhìn bình thường, rất ngây thơ và ngây thơ, bảo hiểm Morinaga đang giúp anh ta với một cái gì đó. Nhưng sau đó ... cậu bé đã đến tay Morinaga và nắm chặt cánh tay của mình. Morinaga nhìn anh và mỉm cười, và cậu bé đỏ mặt. "Này là gì?" - Tôi nghĩ khi trái tim tôi đau nhói. - "Morinaga aléjalo bạn!" - Tôi nghĩ một cách giận dữ - "? Đó là giả định rằng bạn yêu tôi ... sau đó ... Tại sao" Tôi muốn chạy đến nơi Morinaga, và cú đấm như trước ... nhưng bây giờ tôi sợ này "cảnh" No Tôi muốn nghe một "Tôi yêu Ngài, không phải bạn sempai" Chết tiệt! Tôi phải làm gì bây giờ? Các đồng hồ trong khi họ đã bị mất trong nhân dân, tôi đã không đi theo họ ... Tôi đã không nhìn thấy một nụ hôn giữa chúng. Nó sẽ không để mất nó ... Tôi không thể gọi hoặc gửi tin nhắn vì nó đã được tắt di động của bạn ... sau đó ... Vì vậy, tôi chỉ cần tất cả mọi thứ ... Nếu không có thậm chí đã bắt đầu? Tại sao tôi đã không nhận ra những gì anh cảm thấy trước đây? Tại sao tôi phải chờ đợi quá lâu? Khi tôi quay trở lại căn hộ của tôi nhận được tin nhắn từ Isogai: "ở chỗ quái nào tôi khả năng giao tiếp với Morinaga, và nói với ông rằng tôi muốn nhìn thấy anh ấy, và tôi sẽ đi đến Nagoya trong hai ngày ?. Đây là cơ hội của bạn! Chúng tôi đang trong Gay Bar Adamsite. "Quá muộn ... là 05:50, và những thằng ngốc đã có người khác. - "Những gì bạn không yêu tôi ngốc, kẻ nói dối!" - Tôi cảm thấy bất lực và đầy giận dữ, muốn đánh anh ấy, nhưng ít nhất tôi muốn làm là làm tổn thương bạn. Hãy đến với căn hộ của tôi và tôi kéo trên chiếc ghế dài đọc một cuốn sách, hoặc ít nhất là cố gắng đọc ... nhưng tất cả những gì trong tâm trí của tôi là anh chàng Morinaga. - "Làm thế nào dám bạn thay đổi cho một chàng trai tôi là người tốt!" - Đã ném cuốn sách nào trong phòng. Tôi cởi kính của tôi và đặt trên bàn. Tôi đã vào một vị trí của thai nhi và cố gắng nhắm mắt lại. Nhưng tất cả các ông đã thấy được bộ mặt của Morinaga; Mỉm cười, nản lòng, khóc, và ánh mắt đầy dục vọng ... Sau đó không còn nhìn tôi với mà nhìn ... nếu không ... mà đứa trẻ. - ".! AAAAAAHHHHH tôi sẽ không cho phép" - Tôi đứng trước một thứ hai lấy kính của tôi và tôi chạy ra khỏi căn hộ. Ông đã chạy qua các đường phố trong đó tôi đã luôn tìm cách để Morinaga, bộ nhớ đó đã cho tôi thêm sức mạnh để muốn đấu tranh cho. Khi đến Bar Tôi mở cửa và mắt quay sang tôi. Bạn Hiroto Morinaga của nhìn thấy tôi và ngạc nhiên, bỏ qua nó và bắt đầu tìm kiếm Isogai. Khi cuối cùng tôi thấy chạy đến anh, nhưng anh chỉ có một mình. "Và Morinaga? - Tôi hỏi trong khi nhìn vào Morinaga ở khắp mọi nơi. Ông là chỉ bây giờ ... trong các công ty của người đàn ông khác. - Isogai nói tôi bỡ ngỡ -¡Ahhhh, vẫn ra với! Tôi thấy họ chiều nay ... Chết tiệt! Không hôn -¿Se biết phải nghĩ gì? Không, nhưng anh đã quá xấu hổ để có được căn hộ Morinaga ... Nếu bạn hiểu những gì tôi có nghĩa là ... -. Isogai nói một chút bối rối và cảm thấy tiếc cho tôi -¿ queee? - Tôi đóng băng ... Nó không thể được, cậu bé nhìn ngây thơ ... giờ này ... nooooo! Tại sao bạn không ngăn chặn chúng? -¡Ehhh! Và như tôi đã đi để làm điều đó? Nếu bạn đã ít nhất đã gửi cho tôi một tin nhắn nói em đã đến theo cách của họ. Tôi nghĩ có lẽ bạn đã recanted để nói ... Ahhh, Ray! - Tôi chạy ra ngoài quán bar mà không nói lời tạm biệt với Isogai, đi về phía căn hộ Morinaga. Tôi quyết định đi taxi vì tôi nghĩ rằng nó sẽ nhanh hơn một chút, nhưng chúng tôi đã gặp một tai nạn và có lưu lượng truy cập. -¡Perfecto! Tất cả tôi muốn đi sai ... Tôi đang là anh chàng người thiệt mạng ... Argh ... Người lái xe taxi nhìn vào gương chiếu hậu một chút lo lắng. Bạn có tất cả các cô gái phải không? - Tôi tự hỏi với những ý định tốt nhất. nhưng tôi đã có tâm trạng tồi tệ nhất ngay bây giờ. -¡No hỏi rõ ràng! Tôi sẽ không được tốt để đưa tôi đến điểm đến của tôi, mà là bên cạnh người đàn ông tôi yêu. Tôi nói hét lên trong sự tức giận và bạn nên lấy cho tôi thời gian ... hay gì khác ... "tôi bắt đầu nói chuyện và cười - tìm cầu gì và sẽ đặt một quả bom trong xe taxi ... để học cách đánh giá cao thời gian.




























































































đang được dịch, vui lòng đợi..
 
Các ngôn ngữ khác
Hỗ trợ công cụ dịch thuật: Albania, Amharic, Anh, Armenia, Azerbaijan, Ba Lan, Ba Tư, Bantu, Basque, Belarus, Bengal, Bosnia, Bulgaria, Bồ Đào Nha, Catalan, Cebuano, Chichewa, Corsi, Creole (Haiti), Croatia, Do Thái, Estonia, Filipino, Frisia, Gael Scotland, Galicia, George, Gujarat, Hausa, Hawaii, Hindi, Hmong, Hungary, Hy Lạp, Hà Lan, Hà Lan (Nam Phi), Hàn, Iceland, Igbo, Ireland, Java, Kannada, Kazakh, Khmer, Kinyarwanda, Klingon, Kurd, Kyrgyz, Latinh, Latvia, Litva, Luxembourg, Lào, Macedonia, Malagasy, Malayalam, Malta, Maori, Marathi, Myanmar, Mã Lai, Mông Cổ, Na Uy, Nepal, Nga, Nhật, Odia (Oriya), Pashto, Pháp, Phát hiện ngôn ngữ, Phần Lan, Punjab, Quốc tế ngữ, Rumani, Samoa, Serbia, Sesotho, Shona, Sindhi, Sinhala, Slovak, Slovenia, Somali, Sunda, Swahili, Séc, Tajik, Tamil, Tatar, Telugu, Thái, Thổ Nhĩ Kỳ, Thụy Điển, Tiếng Indonesia, Tiếng Ý, Trung, Trung (Phồn thể), Turkmen, Tây Ban Nha, Ukraina, Urdu, Uyghur, Uzbek, Việt, Xứ Wales, Yiddish, Yoruba, Zulu, Đan Mạch, Đức, Ả Rập, dịch ngôn ngữ.

Copyright ©2024 I Love Translation. All reserved.

E-mail: